- Xét đến cùng, ý nghĩa thực sự của văn học là nhân đạo hóa con người.
(Đề thi HSG văn toàn quốc bảng B năm 1996)
- Niềm vui của nhà văn chân chính là niềm vui của người dẫn đường đến xứ sở cái đẹp.
(Pautopxki)
- Nói nghệ thuật tức là nói đến sự cao cả của tâm hồn. Đẹp tức là một cái gì cao cả. Đã nói đẹp là nói cao cả. Có khi nhà văn miêu tả một cái nhìn rất xấu, một tội ác, một tên giết người nhưng cách nhìn, cách miêu tả phải cao cả.
(Nguyễn Đình Thi)
- Văn chương có loại đáng thờ và không đáng thờ. Loại không đáng thờ là loại chuyên chú ở văn chương. Loại đáng thờ là loại chuyên chú ở con người.
(Nguyễn Văn Siêu)
- Cuộc bể dâu mà con người nhìn thấy trong văn thơ dân tộc là máu trong trái tim của người nghệ sĩ.
(Tố Hữu)
- Nhà văn phải là người đi tìm gắng đi tìm những hạt ngọc ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn của con người.
(Nguyễn Minh Châu)
- Tôi muốn tác phẩm của tôi giúp mọi người trở nên tốt, có tâm hồn thuần khiết, tôi muốn chúng góp phần gợi dậy tình yêu con người, đồng loại và ý muốn đấu tranh mãnh liệt cho những lí tưởng của chủ nghĩa nhân đạo và sự tiến bộ của loài người.
(Sô-Lô-Khốp)
- Công việc của nhà văn là phát hiện ra cái đẹp ở chỗ không ai ngờ tới, tìm cái đẹp kín đáo và che lấp của sự vật, để cho người đọc một bài học trông nhìn và thưởng thức.
(Thạch Lam)
- Văn học làm cho con người thêm phong phú, tạo khả năng cho con người lớn lên, hiểu được con người nhiều hơn.”
(M. L. Kalinine)
- Mỗi tác phẩm phải là một phát minh về hình thức và khám phá mới về nội dung.