Câu 1. (4,0 điểm)
Bộ ảnh “Leaving and Waving” (tạm dịch: Rời đi và tạm biệt) của Deanna Dikeman ghi lại những khoảnh
khắc chia tay giữa cô và cha mẹ trong suốt 27 năm, từ năm 1991 đến 2018.
Trải lòng về bộ ảnh, Dikeman bộc bạch: “[…] Tôi chỉ chụp lại những tấm ảnh, như một cách để vơi bớt
nỗi buồn mỗi khi phải rời đi và bỏ lại bố mẹ ở căn nhà đó, để trở về với cuộc sống của cá nhân mình. Không ngờ, hành động nhỏ ấy dần trở thành nghi thức tạm biệt của chúng tôi. Đến năm 2009, có một tấm ảnh đã không còn bố tôi ở đó, ông qua đời vài ngày sau sinh nhật lần thứ 91 của mình. Mẹ tôi vẫn tiếp tục vẫy tay chào tạm biệt mỗi khi tiễn tôi, nhưng diện mạo ngôi nhà ngày càng trở nên u buồn. Đến năm 2017, đường trở về nhà của tôi đã không còn ai vẫy tay. Tôi chụp lại những con đường trống trơn. […]”
(Nguồn: https://deannadikeman.com/)
Trình bày suy nghĩ của anh/chị về một vấn đề đời sống được gợi ra từ chia sẻ của nhiếp ảnh gia Deanna Dikeman.
Câu 2. (6,0 điểm)
Cáo tật thị chúng
(Cáo bệnh, bảo mọi người)
-Mãn Giác-
Phiên âm
Xuân khứ bách hoa lạc,
Xuân đáo bách hoa khai.
Sự trục nhãn tiền quá,
Lão tòng đầu thượng lai.
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận,
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Dịch nghĩa
Xuân đi, trăm hoa rụng,
Xuân đến, trăm hoa nở.
Việc đời ruổi qua trước mắt,
Tuổi già hiện đến từ trên mái đầu.
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết,
Đêm qua, một cành mai trước sân.
Dịch thơ
Xuân qua, trăm hoa rụng,
Xuân tới, trăm hoa tươi.
Trước mắt việc đi mãi,
Trên đầu già đến rồi.
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết,
Đêm qua sân trước một cành mai.
(Theo Hợp tuyển thơ văn Việt Nam, tập II – Văn học thế kỉ X – thế kỉ XVII, NXB Văn học, 1976)
Từ việc cảm nhận bài thơ, anh/chị hãy bàn luận về ý kiến: Thơ là kho báu. Đọc thơ là đi tìm kho báu ẩn
chứa trong mỗi từ.