Buổi chiều qua trảng cỏ voi
Ngước nhìn mút mắt khoảng trời long lanh
Gió nghiêng ngả giữa màu xanh
Tiếng bầy chim két bỗng thành mênh mang.
Lối mòn như sợi chỉ giăng
Còn in đậm đặc vô vàn dấu chân
Dấu chân ai đọc nên vần
Nên nào biết, ai đi gần, đi xa.
Cuộc đời trải mút mắt ta
Lối mòn nhỏ cũng dẫn ra chiến trường
Những người sốt rét đang cơn
Dấu chân bấm xuống đường trơn, cỏ nhoè?…
Chiếc bòng con đựng những gì
Mà đi cuối đất mà đi cùng trời.
Mang bao khát vọng con người
Dấu chân nho nhỏ không lời không tên
Thời gian như cỏ vượt lên
Lối mòn như sợi chỉ bền kéo qua.
Ai đi gần, ai đi xa
Những gì gợi lại chỉ là dấu chân
Vùi trong trảng cỏ thời gian
Vẫn âm thầm trải mút tầm mắt ta
Vẫn đằm hơi ấm thiết tha
Cho người sau biết đường ra chiến trường…
Tiêu đề bài thơ có sách in là Những dấu chân qua trảng cỏ.
Câu 1. (0,5 điểm):
Bài thơ trên được viết theo thể thơ nào?
→ Bài thơ được viết theo thể thơ lục bát
Câu 2. (0,5 điểm):
Nhân vật trữ tình trong bài thơ là ai?
→ Nhân vật trữ tình là người lính thời hậu chiến, hồi tưởng lại quãng đời chiến đấu gian khổ và thiêng liêng trên đường ra chiến trường.
Câu 3. (1,0 điểm):
Lí giải nỗi băn khoăn của tác giả qua đoạn thơ:
Những người sốt rét đang cơn
Dấu chân bấm xuống đường trơn, có nhoè?
Thời gian như cỏ vượt lên
Lối mòn như sợi chỉ bền kéo qua
→ Nỗi băn khoăn của tác giả thể hiện sự lo lắng, trăn trở về việc thời gian sẽ xóa nhòa những dấu tích của những con người đã hi sinh thầm lặng trên con đường ra trận. Câu hỏi “có nhoè?” gợi lên nỗi day dứt: liệu những hi sinh ấy có bị lãng quên? Cỏ mọc thời gian – thiên nhiên phủ lấp, nhưng “lối mòn như sợi chỉ bền kéo qua” lại nói lên sức mạnh bền bỉ của ký ức, lòng biết ơn và sự tiếp nối của thế hệ sau.
Câu 4. (1,0 điểm):
Hiệu quả của biện pháp tu từ so sánh:
Thời gian như cỏ vượt lên
Lối mòn như sợi chỉ bền kéo qua
→ So sánh “thời gian như cỏ vượt lên” diễn tả sự trôi chảy không ngừng của thời gian và sự phủ lấp của thiên nhiên. “Lối mòn như sợi chỉ bền kéo qua” gợi hình ảnh những con đường hành quân nhỏ bé nhưng kéo dài, kiên cường, mang tính biểu tượng cho ý chí và sự nối tiếp của các thế hệ. Hai phép so sánh giúp làm nổi bật chiều sâu của ký ức chiến tranh và tinh thần bất khuất.
Câu 5. (1,0 điểm):
Thông điệp có ý nghĩa nhất từ đoạn thơ:
→ Thông điệp sâu sắc nhất là: Dù thời gian có trôi đi, những dấu chân vô danh trên trảng cỏ – tượng trưng cho sự hi sinh thầm lặng của những người lính – sẽ mãi là chỉ dẫn thiêng liêng cho thế hệ sau trên con đường bảo vệ và xây dựng đất nước.
→ Vì đoạn thơ không chỉ tái hiện sự khắc nghiệt của chiến tranh mà còn thể hiện lòng biết ơn, trân trọng quá khứ và ý thức trách nhiệm với tương lai.