Thông tin tài liệu
- Bản Word – 5 trang
- Nguồn: Đoàn Minh Sơn
- Nội dung
1. Mối quan hệ giữa văn học và cuộc sống.
Mẫu 1:
Nguyễn Huy Tưởng khi viết vở bi kịch “Vũ Như Tô” đã bộc bạch: “Nghệ thuật mà không gắn với đời sống thì nó chỉ là một bông hoa ác mà thôi”, Nguyễn Minh Châu cũng đau đáu một niềm trăn trở đưa văn học trở lại với cuộc đời: “Văn học và đời sống là hai vòng tròn đồng tâm mà tâm điểm là con người.” Tự bao đời nay, văn chương ra đời giữa muôn ngàn sóng gió, thách thức, qua hàng vạn lần thay hình đổi dạng, song nó vẫn nguyên vẹn những giá trị ngàn đời – đồng hành cùng đời sống của con người trên những triền dài miên viễn của thời gian. Thật vậy, suy tư về văn chương và đời sống, … đã viết: “…”
Mẫu 2:
“Hiểu cho hết cái đau của cuộc đời Nghe tiếng cười của trẻ con nheo nhóc Điệu hát những bà mẹ xanh xao
Rồi lặng lẽ cuốc đào
Miếng đất thơ trong vườn anh”
(“Chuẩn bị đi” – Chế Lan Viên)
Chế Lan Viên hẳn phải mang nặng nỗi suy tư, trăn trở về văn chương và đời sống khi viết nên những dòng thơ ấy. Nhà văn, dẫu anh viết xuôi viết ngược thế nào, tác phẩm sau cùng vẫn cần hòa mình vào đời sống, đồng hành cùng con người trong một mối quan hệ hữu cơ chẳng thể tách rời. Bởi lẽ, “cuộc đời là nơi xuất phát, cũng là nơi đi đến của văn học”, bởi lẽ văn chương sẽ là gì nếu nó không hoài thai từ hành trình cuộc đời, từ sự sống con người. Thật vậy, suy tư về văn chương và đời sống, … đã viết: “…”
Tải file: